Bố mẹ và anh trai mất do tai nạn giao thông khi Hoàng Lê Đại Phúc mới hơn 5 tháng tuổi, được bà nội bế đi xin sữa. Nhờ sự quan tâm kịp thời của bạn đọc VietNamNet, cuộc sống của hai bà cháu đã dần ổn định.

Lời tòa soạn: Nhân dịp kỷ niệm 99 năm ngày Báo chí Cách mạng Việt Nam 21/6, Ban Bạn đọc Báo VietNamNet xin giới thiệu hành trình phục hồi kỳ diệu của các hoàn cảnh khó khăn từng được đăng tải trên báo. Thông qua “nhịp cầu VietNamNet”, những tấm lòng hảo tâm trên khắp mọi miền Tổ quốc đã cùng nhau kết nối, mang lại cuộc sống tốt đẹp cho nhiều hoàn cảnh khó khăn.


Sau 4 năm kể từ ngày con trai, con dâu và cháu nội đột ngột qua đời do tai nạn giao thông, bà Hoàng Thị Khéo (SN 1945, thôn 4, xã Hải An, thị xã Nghi Sơn, Thanh Hóa) đã phần nào vơi bớt nỗi buồn. Gặp lại chúng tôi, bà phấn khởi khoe: “Thằng cu Phúc bây giờ lớn lắm rồi chú ạ, nó nhanh nhẹn lắm. Tôi đỡ vất vả hẳn đi”.
W-a1.jpghhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh.jpg
Ngày bố mẹ và anh trai mất, Phúc mới hơn 5 tháng tuổi.
Tai hoạ ập xuống gia đình bà Khéo vào khoảng 14h ngày 25/5/2020, tại xã Phú Sơn, huyện Tĩnh Gia (nay là thị xã Nghi Sơn, Thanh Hoá). Chiếc xe máy do vợ chồng anh Hoàng Văn Đức (SN 1984) điều khiển va chạm với một xe tải lớn. Hậu quả là hai vợ chồng cùng cậu con trai Hoàng Lê Đại Nhân (4 tuổi) tử vong tại chỗ.

Nhận tin báo, bà Khéo ngất lịm. Bà vừa thương con cháu xấu số, vừa xót đứa cháu nội Hoàng Lê Đại Phúc mới 5 tháng tuổi đã lâm cảnh mồ côi. Ngày đó, Phúc còn quá nhỏ để có thể hiểu nỗi mất mát lớn. Bởi cháu chưa cai sữa, nhà quá nghèo, bà Khéo ngày ngày bế cháu đi khắp làng, xã, đến nhà những người phụ nữ mới sinh để xin sữa cho cháu vơi cơn đói.

W-a2.jpghhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh.jpg
Sau 4 năm, hai bà cháu bây giờ đã khác nhiều.
Sau khi hoàn cảnh của hai bà cháu được Báo VietNamNet lan toả, bé Phúc đã nhận được nhiều tình yêu thương và sự quan tâm. Qua Báo VietNamNet, bạn đọc ủng hộ bé số tiền hơn 650 triệu đồng, đồng thời gửi trực tiếp cho gia đình hơn 300 triệu đồng nữa.

Bà Khéo cho biết, nhờ có khoản tiền hỗ trợ mà cuộc sống của hai bà cháu đã tốt lên nhiều. Bà không còn phải lo chạy ăn từng bữa, dành thời gian chăm sóc Phúc.W-a3.jpghhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh.jpg

Mỗi lần đi chơi hay đi học về, Phúc đều ôm bà âu yếm.
“Mới đó mà mà cháu đã 4 tuổi rồi. Nó bây giờ đã lớn, khôi ngô lắm, lại nhanh mồm, nhanh miệng. Cứ đi học hay đi chơi đâu về đến nhà là gọi bà từ đầu cổng, còn đứng trước bàn thờ bố mẹ gọi bố ơi, mẹ ơi”, bà Khéo cười nói.W-a4.jpghhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh.jpgBé Phúc ngày nào giờ đã khôi ngô, nhanh nhẹn.
“Nhiều hôm ở trường, Phúc thấy bố mẹ các bạn đến đón, nó hỏi tôi sao không thấy bố mẹ cháu hả bà? Tôi bảo bố mẹ cháu chết rồi thì Phúc không nói gì nữa. Về tới nhà, nó nhìn vào ảnh bố mẹ trên bàn thờ, ôm lấy bà hỏi ‘thế ai đẻ ra cháu?’. Tôi bảo, cháu là do bà đẻ ra, thế là nó lại ôm chặt lấy bà. Thương lắm, không cầm được nước mắt”, bà Khéo kể.W-a5.jpghhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh.jpgCuộc sống của hai bà cháu dù còn thiếu thốn nhưng vẫn đong đầy yêu thương.
Bà cho biết, số tiền được hỗ trợ, bà đã làm sổ tiết kiệm riêng cho cháu, để sau này cháu lớn lên lo chi phí học hành. Còn hiện tại, hai bà cháu đang được hưởng chế độ trẻ mồ côi và người chăm sóc với số tiền khoảng 1,6 triệu đồng/tháng.

“Cháu Phúc tuy còn nhỏ nhưng rất hiểu chuyện, cháu không nghịch ngợm, không quấy bà. Giờ tôi đã 80 tuổi, sức khỏe cũng ngày một yếu đi, tôi mong sao cháu không bị ốm vặt. Nhiều đêm nằm nghĩ, chẳng may tôi ốm đau bệnh tật nằm ra đó thì ai sẽ chăm sóc cháu đây, nghĩ đến đó tôi lại càng phải cố gắng”, bà Khéo chia sẻ.