Dù là một tay giang hồ không sợ trời không sợ đất, ngoài miệng nói lời cộc cằn nhưng Chiến “chó” trong Hương vị tình thân lại là người con cực kỳ hiếu thảo, không nề hà bất cứ việc gì chỉ mong bố được chữa bệnh và sống cùng mình.
Trong “Hương vị tình thân”, bên cạnh câu chuyện xoay quanh nhân vật chính là Nam (Phương Oanh) và Long (Mạnh Trường) thì những tình tiết về các nhân vật phụ cũng nhận được sự quan tâm đặc biệt từ khán giả.
Là bộ phim khai thác chủ để tình cảm gia đình, nhiều nhân vật trong phim đều được gắn liền với những hoàn cảnh khác nhau nhưng đều mang nặng 2 chữ “tình thân”, nhất là lòng hiếu thảo. Trong đó, chữ hiếu của nhân vật Chiến “chó” gây ấn tượng sâu sắc với khán giả.
Ấn tượng là bởi Chiến “chó” có hoàn cảnh đặc biệt, cách thể hiện tình cảm với bố cũng “khác người” nhưng sâu thẳm bên trong, tấm lòng hiếu thảo của nhân vật này cũng rất đáng trân trọng.
Không có địa vị xã hội cao quý, không giàu có, cũng chẳng có nổi công việc lương thiện như ông Khang, từng là một tay giang hồ trời không sợ, đất không sợ nhưng Chiến “chó” lại hết lòng hiếu thảo và yêu thương bố.
Trong phim Chiến “chó” là một tay giang hồ không sợ trời không sợ đất
Nhưng luôn lo lắng cho sức khỏe của bố
Vốn là một tên giang hồ, nên Chiến “chó” vẫn thường buông lời cộc cằn, thậm chí hắn còn rủa bố sao không “đi sớm” cho mình bớt khổ mỗi lần gần bố là cằn nhằn, cáu gắt, nhưng sâu bên trong là những chất chứa, lo lắng, xót xa của một người con. Hắn không ngần ngại làm bất cứ việc gì để có tiền chạy chữa cho bố, sẵn sàng lao vào nhà người khác để lấy đồ ăn mang về cho bố.
Một tay giang hồ cộm cán nhưng Chiến “chó” lại dễ dàng gào khóc khi bố lên cơn nguy kịch. Rồi lập cập cõng bố băng rừng đi tìm người cứu. Sức khoẻ của Chiến không tốt nên cứ chạy 3 bước lại ngã khi cõng bố trên vai, nhưng hắn vẫn kiên trì, ngã thì đứng dậy cõng bố chạy tiếp. Hắn kiên trì, cẩn thận lau người, chăm sóc ông. Từng câu nói, từng cử chỉ của Chiến “chó” dành cho bố khiến khán giả dù không ưa nhưng cũng rất cảm động.
Người bố của Chiến “chó” trong phim cũng nóng tính, cộc cằn không khác gì con trai. Suốt ngày ca thán, kêu gào rồi chửi rủa hắn. Ông cho rằng tiền của Chiến kiếm được không trong sạch, từ ăn trộm, ăn cắp mà ra nên ông không cần. Thế nhưng Chiến vẫn chấp nhận nghe, miễn sao bố còn sống và được chữa khỏi bệnh.
Ông đuổi hắn: “Mày cứ để mặc bố, không cần chữa cho tao đâu, tao không thể chữa trị đâu”, nhưng với Chiến dù chỉ còn hy vọng dù chỉ là 0.5% thì hắn vẫn làm mọi cách để cứu lấy bố. Hiếm hoi có lần bố Chiến nhẹ nhàng, từ tốn tâm sự với con trai: “Ngày xưa bố có đánh mày, bố có đuổi mày đi, không phải vì bố ghét bỏ gì mày đâu. Bố chỉ dọa mày, để mày biết sợ mà đừng đi đánh nhau với người ta nữa. Biết sợ thì mới lên người”. Nghe bố nói, Chiến gạt đi: “Ông đừng có nói. Mệt tôi, mệt cả ông”.
Người đàn ông này cũng thường nói lời cộc cằn nhưng luôn mong con hoàn lươn, trở thành người tử tế
Về sau, bố Chiến còn tự tìm đến chuyện quẩn trí nhưng may mắn ông Sinh đã phát hiện kịp thời. Chiến vội vàng lao vào cõng bố đi cấp cứu, trong lúc nguy cấp, ông vẫn dặn dò con trai: “Sống cho tử tế con ơi!”.
Thấu hiểu được tấm lòng hiếu thảo của Chiến “chó” và nỗi lòng của người bố, ông Sinh quyết định bán căn nhà lấy tiền giúp Chiến “chó” chữa bệnh cho bố.
Dẫu sao Chiến cũng từng là ân nhân của ông, dù hắn có lâm vào đường cùng như ngày hôm nay cũng chưa từng bắt ông phải trả ngay trả gấp món nợ 1,3 tỷ đồng ngày trước, chỉ ra điều kiện ông Sinh chăm bố để hắn đi kiếm tiền chữa bệnh cho bố. Người xem kỳ vọng, sợi dây vô hình kết nối ông Sinh và Chiến “chó” sẽ tạo nên loạt tình tiết gay cấn phía trước. Ông Sinh sẽ được minh oan còn Chiến sẽ có một cuộc sống tốt hơn với bố.
Ông Sinh sẵn sàng bán căn nhà của mình đẻ giúp Chiến “chó”
Dù gã giang hồ này thường xuyên làm phiền ông Sinh nhưng tất cả những điều hắn làm cũng chỉ vì để kiếm tiền giúp bố chữa bệnh
Không phải tự dưng mà Chiến “chó” được biên kịch để tâm đến vậy, chăm sóc kỹ càng đến vậy, dù chỉ là một vai phụ để làm rõ nỗi oan của ông Sinh 20 năm trước. Điều mà khán giả cảm nhận được nhiều hơn thế chính là tấm lòng hiếu thảo của người đàn ông này. Dù không nhẹ nhàng, tình cảm, dù có thô lỗ, cộc cằn nhưng từ sâu thẳm trong con người đó vẫn là một người con có hiếu đáng trân trọng.
Tổng hợp