Nữ diễn viên cho biết ngoại hình của mình không phù hợp với những vai khắc khổ mà chỉ hợp với những vai “ăn trên ngồi trốc”.
NSƯT Thanh Quý là nữ diễn viên có thâm niên hàng chục năm trong nghề nhưng chỉ thường gắn liền với những vai diễn đanh đá, ghê gớm, giàu sang.
Ảnh
Ảnh
Nói về điều này, nữ diễn viên cho biết: “Với những diễn viên thời của tôi thì hầu hết đều có chất vai dấu ấn, đóng đinh như thế.
Thực ra tôi gặp ngoài đời nhiều hình ảnh những người phụ nữ vĩ đại lắm, họ thức khuya dậy sớm, vật vã mưu sinh…
Tôi muốn được đóng những vai đó để chia sẻ với chị em phụ nữ Việt – chịu thương chịu khó, nhưng chắc chẳng có cơ hội.
Bệnh tật thì có nhưng mặt mũi cứ béo tốt thế này thì toàn đóng vai “ăn trên ngồi trốc”, đanh đá, sành sỏi thôi”.
Dù không đa dạng vai diễn nhưng NSƯT Thanh Quý vẫn thể hiện rất tốt nhân vật mà mình đảm nhiệm, khiến khán giả phải “ghét”.
Ảnh
Bà cho biết từng có ý định nghỉ đóng phim sau một lần gặp sự cố tại trường quay: “Khi quay những cảnh cuối của “Cả một đời ân oán”, tôi bước hụt cầu thang và ngã gãy xương bàn chân, phải bó bột.
Cũng may phim gần quay xong nên những cảnh sau đó đạo diễn cho tôi ngồi diễn, hoặc đứng diễn.
Nếu là mấy năm trước còn khỏe thì chắc không sao nhưng mấy năm gần đây sức khỏe tôi không được tốt, sau cú ngã càng cảm thấy sức khỏe giảm đi nhiều.
Vì thế tôi đã nghĩ: Thôi không đi làm nữa, nghỉ. Nhưng lại vẫn vướng phim sitcom nên vẫn cố đi làm cho xong để còn nghỉ”.
Ảnh
Tuy nhiên sau đó bà vẫn tiếp tục nghiệp diễn khi nhận lời tham gia “Nàng dâu order”. Bà cho biết: “Thú thật, khi nhận được lời mời tham gia “Nàng dâu order” tôi đã từ chối.
Một phần vì tôi muốn được nghỉ ngơi; một phần vì nghĩ diễn viên cũng “có thì”, đòi hỏi phải sáng tạo và đổi mới.
Tôi làm diễn viên bao năm, đến tuổi này rồi không còn sức để sáng tạo, cứ diễn lặp đi lặp lại, tự bản thân thấy mình không làm được gì mới mà cứ tra tấn khán giả mãi thì không nên (cười).
Nhưng rồi lại bị đoàn làm phim thuyết phục, nể tình anh chị em lâu năm, quý mến mà tôi nhận lời. Nhưng nói thật, đi làm rất mệt, bởi sức khỏe tôi kém và mùa nắng nóng rất vất vả.
Tuy nhiên, ngồi ở nhà mãi cũng chán, thi thoảng tôi có đi cà phê với bạn bè nhưng có phải đi được mãi đâu nên tôi đành đi làm. Con cái còn động viên: Thôi mẹ đi làm cho đỡ mệt. Ngược đời vậy nhưng mà đúng là thế đấy”.
TH