Chuyến xe đưa 3 ngư dân sống sót sau cơn bão dữ bình an trở về. Hàng trăm con người từ già trẻ, gái trai trong làng hớn hở la lớn: “Về rồi, về rồi bà con ơi”!
Như một bộ phim sinh tồn giữa đời thực, đó là những gì mà các ngư dân và người dân thôn Diêu Quang, xã Hoài Hải, thị xã Hoài Nhơn, tỉnh Bình Định vừa mới trải qua sau cơn bão số 9.
Trên chuyến tàu trở hàng định mệnh ấy, 2 ngày 2 đêm bị bão dữ quăng quật. Tàu chìm 8 ngư dân cùng bám vào tấm gỗ, nhưng 5 người lần lượt buông tay chìm dưới biển sâu và may mắn 3 người kiên trì bám trụ, sống sót trở về như một kỳ tích.
Ba ngư dân may mắn sống sót trong vụ chìm tàu cá mang số hiệu BĐ 97469 TS là anh Võ Văn Hoài (35 tuổi), Lê Minh Don (20 tuổi) và Huỳnh Xuân Phi (35 tuổi). Nhớ lại thời khắc định mệnh ấy, ai cũng chưa hết bàng hoàng không tin nổi những gì mình vừa trải qua tựa như một giấc mơ.
Họ là những ngư dân đi trên tàu cá trong cơn bão số 9. Biển động dữ dội, sóng to, gió lớn, con tàu gỗ không thể trườn thêm nữa đành buông neo để tránh bị đánh chìm. Trong hoảng loạn, các ngư dân trên tàu cùng nhau tát nước ra ngoài nhưng không kịp. Chỉ sau khoảng 30 phút từ lúc bị nước tràn vào tàu đã chìm.
Anh Phi kể lại lúc đó 2 đồng nghiệp của anh hoảng loạn, vừa nhảy ra khỏi tàu bị sóng chồm lên đánh chìm: “Đang neo đậu một chỗ thả dù, gió lớn quá, nước đập vào thân ván. Anh em tát không kịp, tàu từ từ hạ xuống, chúng tôi bơi ra chia ra 2 nhóm, nhóm 8 người, nhóm 4 người. Chúng tôi hoảng loạn không mặc áo phao được, đã chuẩn bị rồi nhưng nó kẹt trong cabin không lấy ra được”.
Nhưng sức người có giới hạn, sau hơn 1 thì một ngư dân đầu tiên mất sức đành buông tay trầm mình xuống đại dương. Khoảnh khắc ấy, đau đớn hơn bất kì điều gì khi họ những người cũng đang vật lộn giành giật sự sống bất lực, đứt ruột, đứt gan nhìn những người bạn thều thào, trăn trối nhắn gửi về gia đình rồi buông tay thả mình xuống biển.
50 tiếng đồng hồ trôi dạt trên biển, các ngư dân động viên nhau ôm chặt tấm ván gỗ để sinh tồn. Mỏi tay phải thì ôm tay trái, đuối quá, thì tựa vào ngư dân bên cạnh. Trong thời gian này, nhiều tàu cá, tàu hàng đi gần họ, nhưng giữa sóng gió mịt mù, tiếng kêu cứu lọt thỏm giữa biển khơi đang gầm thét nên chẳng ai nghe thấy.
Hoảng loạng, thất vọng cùng bất lực nên 4 người khác lần lượt… buông tay. Người bạn, người đồng nghiệp cuối ấy chỉ kịp thì thào: “Lạnh lắm Don ơi, tao xin về trước để gặp ba mẹ đây!”. Chỉ một chút nữa thôi, một chút nữa thôi, 3-4 tiếng sau chuyến tàu xuất hiện họ sẽ được cứu.
Sóng to, gió lớn, trong đêm tối, thuyền trưởng Võ Ngọc Đô cùng 3 ngư dân khác ôm một tấm xốp. Các anh Don, Phi, Hoài cùng 5 ngư dân khác thì ôm một miếng ván lớn bung ra từ tàu cá.
Tấm gỗ ván thuyền nhóm ngư dân ôm rộng 60cm dài khoảng 5m, cột thêm một bình ga, cứ thế bị bão tố đập tơi bời giữa đại dương. Từng đợt gió xoáy quay cuồng, sóng hất cả nhóm lên cao rồi nhận chìm sâu xuống biển một ngày một đêm lênh đênh như vậy. Ai cũng mệt nhoài, ai cũng hoảng sợ nhưng đều cố gắng động viên nhau kiên trì. Cả 8 người chỉ có duy nhất một chiếc áo phao, không nước ngọt, không có gì để ăn, họ nhai tạm miếng xốp, nuốt nước biển để dằn bụng.
“Mấy anh kia kiệt sức do thiếu nước, không có gì ăn, chịu mưa gió, sóng lớn. Chúng em đây chịu được. Sáng ngày 29 có nắng, đói bụng quá, có xốp trôi thì nhặt ăn. Ăn nuốt không được nhưng vẫn cố uống nước mặn”, anh Phi nhớ lại đến 17h chiều ngày 29/10, 3 người bọn anh phát hiện chiếc tàu hàng nước ngoài, liền dùng chiếc áo phao phất lên cầu cứu.
May mắn tàu hàng Fortuner Iris đã nhìn thấy các anh và cứu vớt. Sau đó, tàu Kiểm ngư Việt Nam đang tìm kiếm gần đó đã đến tiếp nhận, chăm sóc sức khỏe và đưa 3 ngư dân vào bờ an toàn.
Nhớ lại 50 giờ đồng hồ ám ảnh đến kinh hoàng đó, Anh Lê Minh Don cho biết, nếu tàu hàng kia tới trễ chừng 1 giờ hoặc không nghe thấy tiếng kêu cứu thì cả 3 người họ cũng đã mãi mãi không trở về.
Chập tối, chuyến xe đưa 3 ngư dân về tới con đường đầu ngõ. Khi cánh cửa xe mở ra, hàng trăm con người từ già trẻ, gái trai hớn hở la lớn: “Về rồi, về rồi bà con ơi”! Ai cũng vỡ òa trong hạnh phúc, chào mừng những người con, người chồng, người cha trở về từ cơn bão dữ.
Nhìn thấy con trai bình an trở về, người cha già ôm con khóc rú lên giữa hàng trăm ánh mắt dân làng đổ dồn lại. Anh Phi được người làng đỡ vào đến nhà thì vội thắp nén nhang lên bàn thờ tổ tiên rồi ngã quỵ kiệt sức.
Mtuan(Tổng hợp)/Thongtinngaynay.com