Ngày 1.6.2017, Trần Đặng Đăng Khoa lên đường trên chiếc xe Wave đã 10 năm tuổi của mình, bắt đầu hành trình tuổi 30 đi vòng quanh thế giới bằng xe máy. “Điên rồ”, “Không tưởng” là những từ mà người ta nghĩ đến khi biết về hành trình của Khoa khi ấy.
Trần Đặng Đăng Khoa vừa lập kỷ lục tại Ai là triệu phú khi trả lời đúng 14/15 câu
Ảnh tổng hợp
(Nguồn internet)
Bứt phá khỏi những định kiến, âu lo hay so sánh hàng ngày, Khoa lên đường, quyết tâm thực hiện ước mơ đã ấp ủ 30 năm qua và đi tìm lấy giá trị cho tuổi trẻ của chính mình.
Như Khoa chia sẻ, đây không phải hành trình của những “cái nhất” mà tất cả mọi trải nghiệm đã cùng thêm màu sắc, hương vị mới cho cuộc sống và tâm hồn của chàng trai bình dị này.
(Nguồn internet)
Vốn dĩ đây là ước mơ mà Khoa đã ấp ủ từ lâu. Vào những dịp nghỉ dài Khoa, đi thường Xuyên Việt, chạy qua đủ 64 tỉnh thành. Cảm thấy chưa đủ, thì mình đi qua Lào, Campuchia, rồi Thái hay Singapore.
Rồi cột mốc 30 đến. Khoa nghĩ rằng mình cũng nên làm điều gì đó xứng đáng với cuộc đời, và đây cũng là cơ hội để mình hiện thực hóa giấc mơ từ nhỏ. Thế giới rất rộng lớn và nếu cứ chần chừ thì sẽ đến lúc mình không thể đi được nữa. Vậy là mình “chiến” thôi.
(Nguồn internet)
Khi nghe nói về kế hoạch này, nhiều người, ngay cả dân phượt kỳ cựu đều lắc đầu: Đi bằng niềm tin à? “Thì đúng rồi, mình tin và hiểu xe mình, biết khả năng và giới hạn của nó.
Mình tin rằng nó có thể vượt qua vùng hoang mạc giữa Pakistan và Iran, mùa đông khắc nghiệt ở châu Âu, hay lết qua được rặng Andes của Nam Mỹ… Miễn là đi cẩn thận và đừng bỏ cuộc.
Rất nhiều người trên thế giới cũng đi bằng những chiếc xe cũ kỹ hơn nhiều, vì thế người Việt Nam không có lý do gì không làm được như họ”, Khoa chia sẻ.
(Nguồn internet)
Đây là chiếc xe đầu tiên và duy nhất của mình cho đến thời điểm hiện tại. Mình mua nó khi mới ra trường. Rồi nó đồng hành với mình trên mọi nẻo đường.
Một điểm thú vị là chiếc xe này mang biển số Việt Nam, là một chiếc xe thông dụng với đa số người Việt, nên những ai từng tới Việt Nam đều nhận ra nó ngay. Chiếc xe trở thành khởi đầu của những câu chuyện của mình với những người bạn mới.
Trong chuyến hành trình dài là vậy, Khoa nghĩ thử thách lớn nhất là tai nạn, bệnh tật và vi phạm luật. Rất may mình không bị những cái đó. Không tai nạn, không bệnh, không đi trái luật mà bị bắt giam.
(Nguồn internet)
Ngoài ra, cũng có nhiều nỗi lo lắm, chẳng hạn điều thường trực thì vẫn là xin visa vì giấy tờ rất phức tạp trong khi mình chỉ có bấy nhiêu giấy tờ trong người thôi.
Tuy nhiên, có lẽ nỗi sợ lớn nhất đối với mình có lẽ là lúc… không còn sợ gì nữa. Khi người ta biết sợ thì họ mới biết cẩn thận. Còn Khoa, đi một thời gian, mình cảm thấy không còn sợ gì nữa, không sợ mưa nắng, không sợ cướp. Đi qua vùng Trung Đông có thể bị bắt cóc, tống tiền, chặt đầu, tai nạn, bom mìn, nhưng mà mình chẳng thấy sợ gì cả.
(Nguồn internet)
Nói về sự thay đổi lớn nhất sau chuối hành trình 111 ngày Khoa cho biết đó chắc nằm ở tính kiên nhẫn. Chuyến đi rèn cho mình tính kiên nhẫn cao và biết chấp nhận sự thật. Ngày trước mình khá nóng tính, có những chuyện không đúng ý cũng bực bội nhiều nhưng giờ thì thấy ổn, biết tự tìm thấy niềm vui riêng trong những thứ mình làm.
(Nguồn internet)
Cuộc đời con người sẽ không bao giờ là đủ để biết được mọi thứ về thế giới, về con người và về chính mình. Câu chuyện là mình nên không ngừng trải nghiệm, không ngừng khám phá theo nhiều cách khác nhau để tiếp tục học hỏi và thay đổi bản thân mỗi ngày.
Khi đến một đất nước mới mình chỉ chuẩn bị những thông tin vừa đủ, rồi khi tới đó sẽ tự do trải nghiệm và thực sự tìm hiểu những thứ hay ho ngay tại đó.
Tổng hợp – Ngọc Thố – thongtinngaynay.com