Hình ảnh một bé trai có gương mặt sáng láng, bế theo em trai nhỏ đi xin tiền xuất hiện trên mạng xã hội cách đây không lâu. Ngay sau khi câu chuyện được phản ánh, đã có rất nhiều người chia sẻ, tìm đến tận nơi để giúp đỡ hai em.
Những đêm trời lạnh, Cường ôm chặt em trong lòng (nguồn Internet)
Những ngày qua, cư dân mạng xôn xao trước hình ảnh một cậu bé với khuôn mặt khôi ngô, đôi mắt sáng nhưng cơ thể gầy gò, ôm theo một em bé trên tay đi ăn xin giữa thành phố Sài Gòn. Sau khi tìm hiểu, biết được cậu bé đó tên là Trần Văn Cường (SN 2008, ngụ tại huyện Bình Chánh).
Giờ đây, em không phải một mình dõi theo những dòng xe, bởi đã có những người luôn hướng mắt về em (nguồn Internet)
Sóng gió ập đến, nhiều câu chuyện xảy ra, ba Cường vướng vào vòng lao lý, để lại một mình mẹ em nuôi 3 người con, và cả Thụ Minh đang còn nằm trong bụng. Ngày Thụ Minh chào đời, Cường cũng rời quê, bỏ ngang lớp 4 rồi lên Sài Gòn phụ mẹ trông em, để mẹ đi làm, kiếm tiền lo cho gia đình.
Mấy hôm phải ngồi đến gần sáng, hai anh em lót dạ bằng sữa và bánh được người qua đường cho (nguồn Internet)
Thời gian đầu Cường chỉ ở nhà chơi cùng bé Minh, mẹ đi làm ở công ty rác, được bao nhiêu thì tiêu bấy nhiêu, mấy mẹ con sống lay lắt qua ngày.
Hơn một tháng trở lại đây, vì ăn uống không điều độ và làm việc lao lực, sức khỏe mẹ Cường yếu dần, hay bị mệt mỏi, thở gấp, tay tê không cầm nắm được. Từ đó, chị Nguyễn Thị Út – mẹ em Cường nghỉ làm nhiều hơn, hoàn cảnh gia đình cũng vì vậy mà trở nên túng thiếu, khó khăn.
Hình ảnh này khiến ai cũng phải nhói lòng (nguồn Internet)
Đến khi thấy mẹ lao lực nhiều, sức khỏe dần đi xuống, trái gió trở trời tay chân tê mỏi không đi làm được, Cường quyết định bế theo em đi xin tiền để đỡ đần một phần nào cho mẹ.
Nhìn hình ảnh hai anh em co cụm vào nhau giữa đêm muộn Sài Gòn, mỏi mắt ngước nhìn những dòng xe chạy vội, người người không khỏi cảm thấy xót xa.
Mẹ của hai bé tâm sự (nguồn Internet)
“Tôi thấy rất mừng và rất cảm ơn sự quan tâm, giúp đỡ của cộng đồng. Nếu được, tôi sẽ chẳng bao giờ để con phải đi xin như vậy nữa, tôi mua mấy món đồ lặt vặt, về khu chợ gần nhà bán hàng, rồi mấy mẹ con sống qua ngày thôi” – chị Út tâm sự.
Những buổi đi xin của Cường và Minh giờ đây đã trở nên ấm áp và bớt đi phần nào sự sợ hãi, cuộc sống của hai em cũng dần trở nên màu sắc (nguồn Internet)
“Lúc đầu em đi em cũng thấy ngại với sợ lắm, sợ vì đi xa, không quen biết ai và không có gì để liên lạc, còn ngại thì em ngại người quen của ba mẹ nhìn thấy, rồi người ta nói mẹ em này kia nữa. Cũng vì thương mẹ nên em mới làm” – cậu bé chia sẻ.
Được biết, Cường học rất giỏi. Lúc đầu em lên Sài Gòn sống, thầy giáo ở quê hay nhờ dì động viên em về quê học lại, nhưng thương mẹ lại thương em trai nên Cường không về (nguồn Internet)
“Em vẫn muốn được đi học, em hi vọng là sẽ có người giúp em được trở lại trường. Còn mẹ, em muốn mẹ được ở nhà buôn bán, không phải cực khổ đi làm ở công ty rác nữa” – em tâm sự về ước mơ của mình (nguồn Internet)
“Năm nay em được đi chơi Noel nè, mấy chị đến thăm em, rồi hứa là ngày 24, 25 tới sẽ dẫn em đi ăn đồ nướng, đi nhà thờ để chơi noel nữa đó. Bé Minh thì không được đi, nhưng mà mấy chị hứa là sẽ mua quà về cho em ấy” – bé Cường thích thú nói.
Tổng hợp – Hải Linh
thongtinngaynay.com