Phi Nhung hiếm hoi lắm mới chia sẻ với giới truyền thông về người cha của con gái mình. Cô nói cô may mắn khi quen người ấy có được bé Wendy, chỉ tại hai người không có duyên chứ cô không trách gì anh cả.
Wendy hiện nay đang làm việc tại Mỹ, mà cô thì ở Việt Nam nên hai mẹ con không thể gặp nhau được. Tình hình dịch bệnh ở Mỹ hiện nay có nhiều diễn biến phức tạp nên hai mẹ con không có cơ hội gặp nhau đã lâu.
Phi Nhung có lo lắng cho con gái nhưng bản thân cô cũng chia sẻ bản thân cô cũng từng ở bên con mình trong khoảng thời gian dài và luôn dạy con mình biết chịu khổ, biết làm tất cả mọi thứ một mình, nên hy vọng khoảng thời gian này con gái bên đó vẫn ổn.
Hồi nhỏ Wendy rất hay hỏi ba mình là ai, ba mình đâu. Cô cũng nói với em là Ba bé rất hiền nhưng do chúng hai người không có nên không đến được với nhau. Đặc biệt, sau này khi ba bé có vợ, Phi Nhung và bé còn đi ăn đám cưới, làm cho cô dâu đẹp nữa, không có gì cả. Hai người rất thoải mái về ba của bé. Cô quan niệm: “Người lớn thế nào không biết nhưng con nít phải biết ba mình là ai, dù ba mình có gì đi nữa.”
Chia sẻ về lý do tại sao đến mãi gần đây cô mới công khai con gái của mình. Cố nói rằng bản thân cô muốn con gái cô được yêu quý là vì bản thân nó được yêu chứ không phải vì mẹ nó. Bên cạnh đó cô cũng thấy được nhiều người nổi tiếng hoặc người thân của người nổi tiếng đều bị săm soi về đời tư nên cô không hề thích điều ấy.
Cô cũng liên tục được con giục đi lấy chồng hoặc quen ai đó cho không cô đơn, cô nhiều lần cũng thoái thác nhưng cô biết vì lo cho mình nên bé mới nói. Sau này khi Wendy ngày càng lớn cô hiểu được mẹ mình, và mỗi khi Phi Nhung quen ai đó cô đều rất vui và mong người ấy sẽ bảo vệ mẹ của mình.
Phi Nhung chia sẻ hiện nay cô ấy không quen ai cũng chưa có ý định quen ai vì đang bận chăm các con của cô. Cô nói “Từ năm 1997 đến 2015 là thời tôi khổ nhất, khó khăn nhất nhưng tôi cũng không có một người đàn ông bên cạnh. Nếu có người đàn ông nào cùng tôi gánh vác chính là thời đó, nhưng tôi cũng không cần, tự tôi có thể làm hết tất cả. Nên hiện tại tôi đã có thể tự lo được rồi.”
Dạy con nuôi tôi không đánh, không la
Ban đầu cô không nhận nhiều con như vậy nhưng càng về sau này cô nhận nhiều hơn vì nhiều hoàn cảnh đáng thương quá, mãi sau này cô xây thêm nhà tình thương để các con có chỗ ở. Cô cảm thấy rất kỳ lạ khi có nhiều người chỉ trích cô tại sao nhận nhiều con như vậy, có phải cô làm màu không. Nhưng không phải vậy, cô thấy thắc mắc cô không xin ai cũng chưa từng kêu gọi quyên góp, cô lấy tiền hoạt động nghệ thuật của mình để nuôi con thì tại sao lại khó khăn với cô như vậy.
Cô nói “Các con lớn nhất 16 – 17 tuổi rồi, đó là các bé đầu tiên vào ở cùng nhau. Các bé bây giờ đi tu cả rồi. Các bé đi tu do duyên của các bé đến chùa. Hồi xưa nhà rất nhỏ nên tôi không thể mang các con về nhà nên tôi mang đến chùa. Tôi nói với các bé rằng tôi phải đi kiếm tiền nên không thể để các con ở nhà, các con phải lên chùa, giúp đỡ sư phụ. Đến khi các con lớn, hầu như các con đã thọ giới. Đứa nào không đi tu thì về với tôi. Nhưng hầu hết bé nào cũng muốn đi, chỉ có 1 bé không đi, muốn về với mẹ. Bé bây giờ cũng 17 tuổi, bằng tuổi bé Cường. Bé rất ngoan.”
Khi nuôi các con cô luôn quan niệm bản thân cô muốn làm nên cô làm, và cô luôn dạy các con của mình phải thật tự lập. Cô nuôi dưỡng các bé, trao cho các bé tình yêu thương nhưng chính các con cô phải tự lập hơn là phụ thuộc vào mẹ. Sau này các con lớn các con không cần trả ơn mẹ nhưng nhất định phải có cuộc sống tự do, tự lập.
Tổng hợp
Hạnh Mơ/ Thongtinngaynay.com